[toc:ul]
Bài mẫu 1: Hãy miêu tả một loài cây em yêu- Cây phượng
Dàn ý
1. Mở bài: Nêu vài nét giới thiệu về cây phượng.
2. Thân bài:
- Miêu tả về đặc điểm của cây phượng:
- Thân cây?
- Lá cây?
- Hoa phượng?
- Rễ cây?….
- Đến mùa hè hoa phượng ra hoa, hoa phượng có 4 cánh tỏa rộng và màu đỏ hoặc đỏ hơi cam.
- Hoa phượng thường nở vào tháng 4 đến tháng 6, hoa nở đỏ rực cả góc trời, hoa phượng còn là biểu tượng của tuổi học trò.
- Quả phượng có màu nâu, ăn có vị bùi.
- Cây phượng gắn bó với nhiều thế hệ học sinh, mùa hoa phượng nở là mùa chia tay của nhiều lứa học sinh.
- Cảm nhận của bản thân:
- Tôi yêu quý cây phượng vì nó không chỉ là người bạn, người tri kỉ, mà nó là người cất giữ những kỉ niệm về tuổi học trò của tôi, là người luôn dõi theo từng bước chân của tôi.
- Tôi hi vọng tất cả các bạn phải biết quý trọng và nâng niu cây phượng, đừng làm hại đến cây phượng.
3. Kết bài: Tổng kết lại hình ảnh cây phượng ở trong tâm trí em như thế nào? (là kỉ niệm tươi đẹp của tuổi học trò)
Bài viết
Trường học là nơi chúng em có biết bao kỉ niệm với thầy cô, bạn bè và cả những góc nhỏ thân thương. Nhắc đến thời cắp sách đến trường đầy hồn nhiên, tinh nghịch ấy, làm sao ta có thể quên được cây phượng già vẫn đứng ở góc sân trường. Phượng đã trở thành người bạn thân thiết của mỗi người học sinh, chứng kiến biết bao vui buồn của tuổi học trò.
Cây phượng trường em được trồng từ lâu lắm rồi. Có lẽ cây được trồng từ khi trường mới thành lập, tuổi của cây đã trở thành tuổi của trường. Thân cây to lớn, sần sùi và có những cái mấu nổi lên như những cục u, phải hai người vòng tay ôm mới xuể. Từ thân cây tủa ra tứ phía những cành nhỏ hơn. Cành cây tựa như những cánh tay gầy guộc đang trải tóc cho mây trời. Tán cây xanh và rộng, nhìn xa như một chiếc ô khổng lồ che rợp một khoảng sân trường. Lá phượng màu xanh non, nhỏ như lá me, chỉ cần một làn gió thoảng qua là ta đã được chứng kiến một cơn mưa lá phượng. Mỗi lần ánh nắng chiếu qua kẽ lá là lại tạo thành vô vàn những chấm nhỏ li ti in xuống sân trường. Rễ cây to và cứng, có những chiếc rễ trồi cả lên mặt đất trông như những con rắn đang bò ngoằn nghoèo. Xuân qua hè đến, khi những chú ve chơi bản hợp xướng quen thuộc cũng là lúc hoa phượng bừng nở. Hoa phượng và ve đã trở thành nét đặc trưng mà nhắc đến mùa hè ta không thể không nghĩ đến. Mới ngày nào còn là những nụ hoa chúm chím, be bé xinh xinh, hôm nay, phượng đã nở bừng rực rỡ chẳng hề báo trước, làm mọi người không khỏi ngạc nhiên, bất ngờ. Phượng không phải là một đóa, một cành, phượng là cả một bầu trời đỏ rực. Hoa phượng gốm 5 cánh thắm, mỏng như cánh bướm ôm ấp lấy nhụy hoa vàng tươi. Mỗi bông phượng đỏ rực tựa như ngọn lửa cháy, được tạo thành vô vàn những con bướm đậu khít nhau. Giữa đám lá xanh biếc, phượng vươn mình đầy kiêu hãnh, tô điểm cho nền trời bằng những chùm pháo hoa rực rỡ. Phượng làm bừng sáng cả một góc sân trường, trong nắng sớm, phượng tinh khôi đầy tươi mới. Những cơn mưa rào mùa hạ ghé qua làm dịu bớt cái màu đỏ ấy lại, vô vàn cánh hoa theo mưa rơi lả tả trong niềm tiếc nuối của học trò.
Hoa phượng được ưu ái gọi bằng cái tên hoa học trò - cái tên đầy chất thơ gói gọn bao nỗi niềm, tâm sự của những năm tháng đẹp nhất đời người. Phượng có mặt trong mọi ngách của quãng đời học sinh. Phượng lấp ló ngoài cửa sổ nghe cô giáo giảng bài. Giờ ra chơi, dưới bóng phượng râm mát, chúng tôi lại cùng nhau nô đùa, trò chuyện. Nhìn sắc phượng đỏ thắm tự bao giờ, lòng mỗi người học sinh lại bồn chồn, lo lắng không yên: vậy là một mùa thi nữa sắp đến gần. Phượng giờ đây lại chứng kiến cả những âu lo, vất vả của những giờ ôn bài. Đối với những người học sinh cuối cấp sắp phải rời xa mái trường, phượng làm nên giờ phút chia tay lệ trào nơi khóe mắt. Những cánh phượng hồng được ép trong cuốn sổ lưu bút trao nhau mà chất chứa biết bao lưu luyến, bịn rịn. Góc phượng già gắn liền với giờ ra chơi hôm nào trở thành nơi diễn ra những cuộc chia tay trong tiếc nuối, bao lời yêu thương được nói ra sao mà thân thương đến thế. Và rồi kì nghỉ hè đến, học sinh về hết, chỉ còn cây phượng già đứng lặng lẽ như người bảo vệ thầm lặng cho ngôi trường mến yêu.
Nhờ có phượng mà thời học sinh của mỗi người trở nên thật đặc biệt và ý nghĩa. Phượng mãi mãi ở trong tim chúng em, gợi nhắc về một thời hồn nhiên mà biết bao yêu thương, gắn bó.
Bài mẫu 2: Hãy miêu tả một loài cây em yêu- Cây hoa đào
Dàn ý
1. Mở bài:
- Dẫn dắt, giới thiệu về mùa xuân, về loài cây em yêu- cây đào
2. Thân bài:
Giới thiệu khái quát:
- Nguồn gốc từ Trung Quốc được du nhập vào Việt Nam
- Nợ rộ hoa vào mùa xuân nên được nhà nhà trưng bày vào mỗi dip tết.
Miêu tả chung:
- Cánh mỏng mềm và mịn màng như nhung
- Hoa đào thường mọc thành từng bông riêng lẻ chứ không mọc thành chùm.
- Từng bông hoa đơn độc trên khủy cành hoặc tròn xoay hoặc cách quãng.
- Cánh hoa xếp đều trên đài hoa, tròn xoay quanh tâm rồi bung tỏa ra bốn phía.
- Cánh hoa đào dày ở gốc và mềm mại dần về phía rìa cánh.
- Màu sắc cũng nhạt dần từ trong ra ngoài.
Ý nghĩa của hoa đào ngày tết:
- Là tinh hoa trong ngũ hành, ngũ sắc, có sức mạnh trừ ma diệt quỷ, bảo vệ cuộc sống an bình cho con người.
- Hình ảnh hoa đào còn gắn bó với tình yêu và duyên nợ của trai gái, xuất hiện trong rất nhiều ca dao dân gian Việt Nam
3. Kết bài: Nêu suy ngẫm và cảm nghĩ bản thân.
Bài viết
Khi những đàn chim tránh rét từ phương Nam trở về, khi cái rét cắt da cắt thịt của mùa đông bớt dần cũng là lúc nàng tiên mùa xuân ghé thăm đất trời. Xuân đến, ban phát sức sống cho muôn loài tỏa sắc khoe hương. Nào mai vàng miền Nam, hoa ban trắng xóa vùng núi Tây Bắc, … Trong đó, em rất thích hoa đào ngày tết ở miền Bắc.
Nếu một lần đến miền bắc Việt Nam trong dịp cuối đông đầu xuân, dạo quanh các vườn quê thanh bình, người ta sẽ không khỏi ngỡ ngàng trước cảnh sắc hoa đào tươi thắm trong những khu vườn. Hòa lẫn trong tán lá xanh của muôn cây, hoa đào e ấp nụ tròn căng thấp thoáng như trêu như đùa trong nắng xuân gió tết.
Cây hoa đào vốn có nguồn gốc từ Trung Quốc được du nhập vào Việt Nam. Nhưng từ bao đời nay, người miền bắc đã biết trồng hoa đào để thưởng thức vẻ đẹp tuyệt mỹ làm say mê lòng người của nó. Mùa xuân đến, hoa đào nở rộ, cánh mỏng mềm và mịn màng như nhung. Người ta thường nói cánh hoa đào mềm dịu giống như đôi má của người thiếu nữ đang tuổi xuân thì tràn đầy sức sống. Hoa đào thường mọc thành từng bông riêng lẻ chứ không mọc thành chùm. Từng bông hoa đơn độc trên khủy cành hoặc tròn xoay hoặc cách quãng. Cánh hoa xếp đều trên đài hoa, tròn xoay quanh tâm rồi bung tỏa ra bốn phía. Cánh hoa đào dày ở gốc và mềm mại dần về phía rìa cánh. Màu sắc cũng nhạt dần từ trong ra ngoài. Những đường viền cánh hồng đậm làm nổi bậc sắc hồng dù hoa có sắp phai tàn. Nhị hoa cũng tỏa đều vươn lên rung rinh trong gió. Màu hồng phơn phớt non tươi tạo nên vẻ đẹp đằm thắm, điệu đà ưu nhìn của loài hoa tuyệt sắc này.
Hoa đào thường nở vào tháng 3-4 và kết quả vào tháng 5 cho đến tháng 9. Hoa thường nở 4-5 ngày thì tàn. Từng cánh hoa rụng xuống, lúc đầu lác đác quanh gốc cây. Chỉ sau một đêm ngủ ta đã thấy hồng cả mootk gốc sân. Tuy chóng nở chóng tàn nhưng hoa đào đã mang lại vẻ đẹp ngây ngất khắp đất trời.
Hoa đào nào cũng đẹp nhưng đào bích được coi là giống đào đẹp nhất. Hoa đào bích có nhiều cánh xếp chồng lên nhau màu hồng thẫm. Thật không thể nào quên cảnh sắc vườn đào bích hồng tươi trong sách cổ hay trong phim cổ trang Trung Hoa mà ta vẫn thường đọc, thường xem. Từng cánh đào mỏng rơi xuống trong gió xuân, tô hồng đôi má thiếu nữ càng làm cho ta say mê, yêu mến muốn đi tìm cái vẻ đẹp bất tận của chốn nhân gian.
Nếu người Trung Hoa yêu mến cái sắc non tươi mà nồng thắm của hoa đào thì Người Việt Nam ta lại trân quý cái dáng thân cằn cỗi mà mãnh liệt của cây. Thân đào thanh nhã tượng trưng cho cái cốt cách của các bậc hiền nhân. Hình ảnh hoa đào, cây đào còn được gắn với những cô gái trẻ, mảnh mai, yếu đuối; một vẻ đẹp dịu dàng, đằm thắm, kín đáo nhưng rất mỏng manh trong sóng gió ba đào.
Hoa đào là tượng trưng cho tình bạn thân thiết, keo sơn; là biểu tượng vĩnh hằng của nghĩa tình “sinh tử chi giao”. Ý nghĩa ấy gắn với câu chuyện kết nghĩa vườn đào của ba người Lưu-Quan-Trương thời Tam quốc. Vì muốn cùng nhau lập nên nghiệp lớn, ba người đã bẻ cành đào mà lập lời thề đồng sinh cộng tử, sống chết có nhau. Từ đó, mỗi khi thấy hoa đào nở, người ta thường nhớ đến điển tích này.
Trong tâm linh, cây hoa đào còn có ý nghĩa là tinh hoa trong ngũ hành, ngũ sắc, có sức mạnh trừ ma diệt quỷ, bảo vệ cuộc sống an bình cho con người, Bởi thế, đêm giao thừa, người ta thường cắm một cành đào trong nhà cầu mong điều an lành sẽ đến với gia đình trong ngày đầu năm mới.
Hình ảnh hoa đào còn gắn bó với tình yêu và duyên nợ của trai gái, xuất hiện trong rất nhiều ca dao dân gian Việt Nam. Một cành đào tươi sắc biểu thị cho duyên hồng thắm thiết, hạnh phúc tràn đầy, tài lộc sẽ đến với những đôi uyên ương sau ngày lễ cưới.
Theo thời gian, ngày nay những cành đào tươi thắm vẫn xuất hiện trong mỗi ngôi nhà vào dịp Tết đến xuân về nhưng ý nghĩa của nó đã khác xa với tục lệ ngày xưa. Vẻ đẹp của nó đã mang lại sự ấm áp trong cho mỗi nhà, gieo vào lòng mỗi người niềm vui, niềm tin yêu, hy vọng vào năm mới An Khang Thịnh Vượng.
Bài mẫu 3: Hãy miêu tả một loài cây em yêu- Cây bưởi
Dàn ý
1. Mở bài: Giới thiệu về loại cây em thích- Cây bưởi
2. Thân bài:
- Bác bưởi giờ đã cao hơn ba mét rồi, hai đứa trẻ chúng tôi ôm là có thể ôm hết thân của bác
- Quanh năm suốt tháng bác chỉ mặc chiếc áo màu nâu đen sần sùi, thô ráp
- Những cánh hoa nhỏ xíu, màu vàng nhạt, hương hoa thoang thoảng khắp không gian
- Lá cây: màu xanh tươi, xum xuê như mái tóc của những chú hề ở rạp xiếc
- Thu tới, những bông hoa kết thành những trái bưởi.
3. Kết bài: Cảm nghĩ của bản thân:
- Trong cuộc sống này còn nhiều những thứ quả ngon và lạ nhưng với tôi, không gì có thể thay thế thứ quả này.
Bài viết
Là đứa trẻ sống ở nông thôn, làm quen với cây cối và sinh vật đồng quê từ nhỏ, tôi có thể tự tin rằng mình biết rất nhiều về chúng. Nhưng nói về những loài cây tôi thích, thì chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Mà ngón đầu tiên khi đếm, đó chính là cây bưởi.
Cây bưởi trong vườn nhà tôi giờ đã hơn mười năm tuổi rồi, từ lúc ông trồng khi tôi còn nhỏ xíu. Lũ trẻ chúng tôi thường gọi cây với cái tên thân thương: bác bưởi. Bác bưởi giờ đã cao hơn ba mét rồi, hai đứa trẻ chúng tôi ôm là có thể ôm hết thân của bác. Quanh năm suốt tháng bác chỉ mặc chiếc áo màu nâu đen sần sùi, thô ráp. Nhưng tôi biết ở sau lớp áo ấy là từng giọt nhựa sống đang chảy đi nuôi khắp cơ thể, và bác rất hài lòng về điều đó. Những đôi chân của bác nhô lên, bám chắc vào mặt đất dường như không ai có thể di chuyển bác đi bất cứ chỗ nào khác. Tình yêu của bác với nơi này đã thành những chiếc rễ vững chắc nhất. Bác bưởi có cho mình bộ tóc rất đặc biệt: mãi tóc màu xanh tươi, xum xuê như mái tóc của những chú hề ở rạp xiếc vậy. Những cánh tay rắn chắc là nơi những chú chim xây tổ ấm cho mình. Những chiếc lá bưởi chỉ to cỡ bàn tay, gân lá hiện lên rõ rệt đang đua nhau phô ra để che chở cho mẹ đất, là chiếc ô khổng lồ cho lũ trẻ chúng tôi.
Vào mùa xuân ấm áp, bưởi ra hoa. Mái tóc xanh hằng ngày được cài thêm những bông hoa bưởi mới thật đẹp làm sao! Những mầm non xanh mơn mởn từ lúc nào đã biến thành những nụ hoa e ấp xinh đẹp. Rồi một sáng mùa xuân trong cái lất phất của mưa phùn, những cánh hoa e lệ mở mắt nhìn cuộc đời. Đầu tiên là những cánh hoa nhỏ xíu, màu vàng nhạt. Rồi nghe tiếng gọi của mưa xuân, những cánh hoa dần mở ra gặp người tình của nó. Những cánh hoa e ấp dẫu đã nở vẫn hơi cong cong. Màu trắng tinh khiết của cánh với màu vàng tươi sáng của nụ tạo nên vẻ đẹp thanh lịch cho hoa. Không nồng như hoa sữa, hương hoa thoang thoảng khắp không gian cho người ta cảm giác dễ chịu, tâm hồn như được thanh lọc khỏi những thứ phiền toái âu lo. Và như thế, dân dã, giản dị nhưng hoa bưởi cũng mang một vẻ đẹp không ngờ. Những cánh hoa cứ nở rồi tàn, và phải rụng. Khi ấy, mặt đất là cả một thiên đường đầy hoa. Màu trắng của những cánh hoa phủ kín mặt đất nâu đen, đem cho mẹ đất một màu sắc mới. Những làn gió nhẹ nhàng đưa cánh hoa đáp cánh xuống mặt ao gần đó. Những làn nước rung rinh, những cánh hoa như những con thuyền đang đi phiêu du, thưởng ngoạn.
Đến mùa thu, những cánh hoa nhỏ bé ngày nào giờ đã thành những trái bưởi thơm ngon rồi. Những quả bưởi cứ lặng lẽ lớn lên từng ngày. Chúng như những đứa trẻ với cái đầu trọc lốc, quả này nhìn quả kia thi xem ai sẽ lớn nhanh hơn. Rồi những ngày mưa, những hàng cây đu đưa bảo vệ lũ con của mình. Rồi những quả những quả bưởi cũng lớn nhanh như thổi, rắn chắc, khỏe mạnh. Để có được những múi bưởi thơm ngon, căng mọng là cả một quá trình lâu dài và vất vả.
Tuổi thơ tôi một phần là hình bóng của hàng bưởi sân vườn. Những kí ức tuổi thơ cùng ông đi chăm cây, chỉ cho ông những bông bưởi, được ông hái cho những quả bưởi đầu tiên vẫn còn tươi roi rói như vừa mới đây. Rồi những trưa hè cùng lũ bạn ngủ dưới gốc bưởi, đếm hoa, những buổi lấy lá bưởi làm hình con trâu, … Cứ như thế, tôi lớn dần, bác bưởi thì già đi nhiều…
Trong cuộc sống này còn nhiều những thứ quả ngon và lạ nhưng với tôi, không gì có thể thay thế thứ quả này.
Bình luận