[toc:ul]
Bài mẫu 1: tả cây vải thiều quê hương em- Cây vải quê hương em
Dàn ý
1. Mở bài: giới thiệu về vải thiều quê hương em
2. Thân bài:
Giới thiệu chung:
- Cây vải thiều hay còn có tên gọi khác là cây lệ chi
- Thích nghi trên mọi loại đất, đặc biệt phát triển tốt trên đất phù sa mùa mỡ
- Bắc Giang quê em nổi tiếng với đặc sản vải thiều vì do các yếu tố thích hợp phát triển cây vải thiều cho năng suất cao và những trái vải thơm ngon, mọng nước tạo ra hương vị đặc trưng mà những vùng quê khác không có được.
Tả về cây vải thiều:
- Cây có thể cao từ năm đến mười mét.
- Lá vải thiều có màu xanh lục, thân cây màu nâu và thường sần sùi.
- Quả vải khi chín lại có màu đỏ ối vô cùng bắt mắt
- Hương thơm khi chín của vải thiều có thể làm xao xuyến bất cứ ai, dù là khó tính nhất.
- Hoa vải màu trắng nhỏ li ti và nở thành chùm và không có mùi thơm
- Quả to khoảng bằng hai, ba đầu ngón tay tương đối giống quả dâu nhưng tròn hơn, da nó sần sùi.
- Vải sau khi thu hoạch sẽ được bó thành trùm và mang đi bán không chỉ trong nước mà cả các nước như: Nhật, Mĩ,...
3. Kết bài:
- Cây vải có rất nhiều lợi ích và công dụng, hơn hết là nó có thể mang lại thu nhập cho người dân quê em
- Em vô cùng yêu thích loài cây này, ngon ngọt thanh mát lại có hiệu quả kinh tế cao này.
Bài viết
Sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo làm nghề nông nghiệp nên từ nhỏ em đã có điều kiện tiếp xúc với những con vật, những loài cây đặc trưng của miền quê Việt Nam. Ngoài cây lúa, các loài cây lương thực thực phẩm như: ngô, khoai, sắn….thì quê hương em còn trồng rất nhiều loại cây ăn quả khác, có thể kể tên như: xoài, cam, ổi, mãng cầu, thanh long…. Nhưng loài cây mà quê hương em trồng nhiều nhất mà nhắc đến tên loài cây này thì người ta sẽ nghĩ ngay đến quê hương em. Đó chính là trái vải thiều.
Quê hương em là một vùng quê nghèo nằm ở tỉnh Bắc Giang, ở đây, mọi người ngoài trồng trọt, canh tác cây lúa nước, phát triển nông nghiệp như bao vùng quê khác thì quê hương em còn phát triển nghề trồng cây ăn quả. Có rất nhiều loài cây ăn quả được trồng ở quê em, nhưng loài cây được trồng phổ biến nhất, nhiều nhất chính là cây vải thiều. Đất đai quê em tuy không được màu mỡ, tươi tốt như các vùng quê khác nhưng lại vô cùng thích hợp đẻ trồng cây vải thiều.
Cây vải thiều hay còn có tên gọi khác là cây lệ chi, đó là một cây ăn quả nổi tiếng ở khu vực nhiệt đới ẩm gió mùa ở nước ta. Trên khắp các vùng miền đều có thể trồng được vải vì đây là một loài cây khá dễ sống, dễ trồng. Nó có thể thích nghi trên mọi loại đất, đặc biệt phát triển tốt trên đất phù sa mùa mỡ. Tuy nơi nào cũng trồng được vải thiều nhưng không phải hương vị vải ở vùng quê nào cũng giống nhau. Như Bắc Giang quê em nổi tiếng với đặc sản vải thiều vì do các yếu tố như đất đai, nguồn nước, khí hậu ở quê hương em đều thích hợp phát triển cây vải thiều nên chúng sinh trưởng tốt, cho năng suất cao và những trái vải thơm ngon, mọng nước tạo ra hương vị đặc trưng mà những vùng quê khác không có được.
Cây vải thiều là cây ăn quả thân gỗ, khi cây trưởng thành thì có thể cao từ năm đến mười mét, cây có rất nhiều cành, tán cây khá um tùm nên ngoài cho thu hoạch trái thì cây vải thiều còn dùng để che nắng, che mưa rất tốt. Khi trời nắng, đứng trú ở dưới gốc cây vải thiều sẽ mang lại một cảm giác khoan khoái, dễ chịu vô cùng. Lá của cây vải dẹt và dài, mặt lá bóng bẩy, vân lá rõ ràng, lá vải thường mọc theo cành, một cành lá nhỏ khoảng từ bảy đến mười chiếc lá. Lá vải thiều có màu xanh lục, thân cây màu nâu và thường sần sùi. Khác với lá và thân cây, quả vải khi chín lại có màu đỏ ối vô cùng bắt mắt, hương thơm khi chín của vải thiều có thể làm xao xuyến bất cứ ai, dù là khó tính nhất.
Để phát triển thành quả vải thì phải trải qua cả một quá trình, trước hết thì cây vải thiều sẽ ra hoa, những bông hoa vải màu trắng nhỏ li ti và nở thành chùm, loài hoa này không có mùi nhưng khi chúng nở rộ nhìn vô cùng đẹp mắt, sau khi hoa rụng thì kết thành những quả nhỏ, khi này quả vải thiều có màu xanh, nếu ăn lúc vải chưa chín thì sẽ thấy có vị chát, vị chua, nhưng chỉ khoảng nửa tháng sau, khi quả vải thiều đã chín thì chúng lại chuyển sang màu đỏ ối, quả to khoảng bằng hai, ba đầu ngón tay, hình dáng của nó tương đối giống quả dâu nhưng tròn hơn, da nó sần sùi, nổi lên những đường vân như vẩy của con cá nhưng nhỏ li ti.
Lúc vải được thu hoạch thì chúng có một mùi thơm vô cùng hấp dẫn, chúng không thơm lừng như những loài quả khác mà hương thơm dịu ngọt vô cùng dễ chịu. Vải là loại quả thanh mát, nhưng khi ăn quá nhiều sẽ bị nóng, nhưng hương thơm dịu ngọt của nó đã làm biết bao nhiêu người say mê, yêu thích, nó đã trở thành một loại hoa quả hàng đầu mà người ta lựa chọn mỗi khi mùa hè về. Vải sau khi thu hoạch sẽ được bó thành trùm và mang đi bán, đặc biệt vải quê em vì có hương vị đặc trưng và được những người thương nhân khắp nơi về thu mua để mang về địa phương mình bán, phục vụ cho nhu cầu sử dụng của người dân.
Cây vải có rất nhiều lợi ích và công dụng, hơn hết là nó có thể mang lại thu nhập cho người dân quê em, nhờ trồng vải thiều mà người dân quê em cải thiện được cuộc sống một cách rõ rệt. Em vô cùng yêu thích loài cây này, ngon ngọt thanh mát lại có hiệu quả kinh tế cao.
Bài mẫu 2: tả cây vải thiều quê hương em- Cây vải thiều Hải Dương
Dàn ý
1. Mờ bài:
* Giới thiệu chung:
- Vải thiểu ở Thanh Hà, Hải Dương ngọn nổi tiếng.
- Quê em có những vườn vải rộng hàng mẫu, xanh tốt xum xuê..
2 Thân bài:
* Tả cây vải thiểu (ở thời điểm mùa quả chín):
- Tiếng chim tu hú rộn rã báo hiệu mùa vải chín.
- Từ xa nhìn lại, màu đỏ bao trừm khắp vườn.
- Cây nào cũng nặng trĩu cành
- Mùi vải chín thơm ngào ngạt.
* Tả quả vải:
- Vải thiểu quê em giờ đây có mặt ở khắp mọi miền đất nước.
3. Kết bài: Cảm nghĩ của em:
- Những ngày thu hoạch vải, làng em vui như hội.
- Cây vải thiểu là nguồn thu nhập đáng kế của người dân.
- Cây vải thiểu góp phần làm đổi mới gương mặt quê em.
Bài viết.
Hải Dương quê em có rất nhiều hoa thơm quả ngọt nhưng nổi tiếng nhất vẫn là vải thiều Thanh Hà. Những vườn vải rộng hàng mẫu, những dãy vải dài cả cây số, cây nào cây nấy sum suê, nổi bật trên nền trời đồng bằng thoáng đãng.
Vào khoảng tháng tư Âm lịch, từng đàn tu hú bay về đậu trong vườn vải. Tiếng chim tu hú cất lên báo hiệu mùa vải chín. Từ xa nhìn lại, một màu đỏ sẫm bao trùm khắp các tán lá cây, lấn lướt màu xanh của lá. Những chùm vải sai lúc lỉu, trái tròn căng, nặng trĩu cành.
Sáng sáng, em cùng bố mẹ ra thăm vườn vải. Em hít căng lồng ngực mùi thơm ngào ngạt của vải chín trong không khí mát lành. Nắng càng lên cao, hương thơm càng nồng nàn, theo gió bay xa.
Hiện nay, nhiều nơi đã trồng được vải thiều nhưng vải thiều ở Tiên Hưng, Thanh Hà vẫn ngon hơn cả. Trái vải tròn, da mỏng màu nâu đỏ. Lớp cùi dày trắng ngà, bọc lấy cái hạt chỉ nhỏ bằng đầu đũa. Bỏ vào miệng nhai, ta sẽ thấy vừa giòn vừa ngọt. Hương vị đậm đà của trái vải thiều thật khó quên!
Giữa mùa hè, những ngày thu hoạch vải cũng là những ngày làng em vui như hội. Vải thiều quê em là món quà đặc biệt có mặt khắp nơi trên mọi miền đất nước. Người dân phương Nam và du khách nước ngoài giờ đây dễ dàng cầm trên tay chùm vải tươi rói như vừa hái ở trên cành.
Không có gì thích bằng đi chân trần trong vườn vải chín. Đất phù sa mịn màng dưới chân và trên đầu là một vòm xanh pha hồng bát ngát, thơm tho, văng vẳng tiếng chim tu hú. Cây vải thiều đã trở thành nguồn thu nhập đáng kể, góp phần lam đổi mới gương mặt quê hương em.
Bài mẫu 3: tả cây vải thiều quê hương em- Cây vải thiều Lục Ngạn
Dàn ý
1. Mở bài: giới thiệu về vải thiều Lục Ngạn
2. Thân bài.
Giới thiệu chung:
- Xưa kia đây là loại quả chỉ dành tiến cống cho vua chúa.
- Nhà em có trồng một vườn vải rộng khoảng 8 ha
Tả về cây vải Lục Ngạn nhà em trồng:
- Mỗi cây đều được đánh dấu kí hiệu để nhận biết từng cây
- Lá vải to bằng hai ngón tay chụm lại, tán là dày và kín.
- Hoa vả khi ra thì nở thành từng chùm trắng xóa.
- Hoa không có mùi, nhưng lại có mật ngọt.
- Khi ra quả hì ban đầu quả có màu xanh, vỏ hơi sần sần
- Sau đó, khi chín vỏ quả chuyển dần sang mà đỏ thẫm
- Cùi vải trắng ngần, mọng nước lại dày cắn vào như tan ngay trong miệng
3. Kết bài
Cảm nghĩ của em:
- Em rất tự hào về vườn vải của gia đình.
- Sau này, nhất định sẽ phát triển thương hiệu vài này hơn nữa.
- Giúp cho quê hương giàu mạnh hơn với chính đặc sản quê mình.
Bài viết:
Nhắc đến Lục Ngạn, quê hương yêu dấu của tôi thì có lẽ mọi người không ai là không biết đến vải thiều Lục Ngạn- Thương hiệu vải mang tầm cỡ quốc gia và vươn ra chinh phục nhiều quốc gia trên thế giới.
Nhờ đất đai và thời tiết phù hợp. Giống vải ở đây ngon, cây vải sinh trưởng tốt tạo ra một sản phẩm được ưa chuộng vô cùng. Ngày xưa, vải thiều Lục Ngạn chỉ được dùng để tiến cống cho vua chúa nhưng cây giờ trong thời đại mới, mọi người đều có thể thưởng thức thứ vải tiến vua này.
Gia đình em may mắn cũng nằm trên vùng đất này. Nhà em cũng trông rất nhiều vải, khoảng 8 ha. Mỗi năm thu nhập của cây vải nuôi sống gia đình và làm cho gia đình em có chút của ăn của để. Cây vải nhà em không quá cao để cho dễ thu hoạch. Gốc cây được bôi vôi trắng chống sâu và mối mọt hại cây.
Trên thân cây bố em đều đánh dấu kí hiệu để nhận biết từng cây. Lá vải to bằng hai ngón tay chụm lại, tán là dày và kín. Hoa vả khi ra thì nở thành từng chùm trắng xóa. Hoa không có mùi, nhưng lại có mật ngọt, thu hút rất nhiều ong đến.
Nhìn cả vườn hoa trắng muốt bông lên như những đám mây nhỏ bồng bềnh, bồng bềnh. Khi ra quả thì ban đầu quả có màu xanh, vỏ hơi sần sần. Sau đó, khi chín vỏ quả chuyển dần sang mà đỏ rực rỡ, vỏ cũng láng hơn lúc xanh. Từng chùm quả đỏ lắc lư trên cây nhìn dễ thương vô cùng. Nhưng tuyệt vời nhất vẫn là khi cảm nhận thứ vị ngọt thanh mát của cùi vải. Cùi vải trắng ngần, mọng nước lại dày cắn vào như tan ngay trong miệng. Thật không thể nào diễn tả hết.
Em rất tự hào về vườn vải của gia đình. Sau này, em nhất định sẽ phát triển thương hiệu vài này hơn nữa. Giúp cho quê hương giàu mạnh hơn với chính đặc sản quê mình.
Bình luận