[toc:ul]
Bài mẫu 1: Viết cảm nghĩ về khu vườn nhà em
Dàn ý
1. Mở bài: Dẫn dắt giới thiệu về khu vườn- Khu vườn của ngoại tôi
- Tôi vẫn nhớ như in cái thuở ấu thơ, khi đó tôi chỉ là con bé 5-7 tuổi được về quê ở với bà ngoại.
- Vườn cây của bà có một cây khế chua, một cây chay, cây sung gần cầu ao nữa.
2. Thân bài:
Biểu cảm về khu vườn:
- Bên bờ ao có mấy khóm chanh, khóm ớt.
- Hương chanh tỏa ra thơm ngát
- Mấy con chuồn chuồn kim, chuồn chuồn ớt bay dập dờn chao lên, lượn xuống
- Vườn nhà bà trồng rất nhiều loại cây: cây sung, cây chay, cây vải thiểu,...
Kỉ niệm tôi mãi nhớ:
- Có những hôm mải chạy theo con chuồn chuồn ớt mà tôi bị trượt chân ngã xuống ao.
- Kỉ niệm cùng các chị hái khế
- Mấy cây vải thiều khi mùa quả chín, bọn trẻ chúng tôi suốt ngày quanh quẩn dưới gốc cây để kều, chọc vải ăn,...
3. Kết bài: Nêu cảm nghĩ về khu vườn.
- Khu vườn không chỉ làm cho cảnh quan nhà em thêm đẹp mà còn là nguồn cung cấp rau sạch và hoa quả tươi cho cả nhà
- Bây giờ nhớ lại thấy kỉ niệm thời thơ ấu như đang còn hiển hiện ra trước mắt tôi.
Bài viết
Tôi vẫn nhớ như in cái thuở ấu thơ, khi đó tôi chỉ là con bé 5-7 tuổi được về quê ở với bà ngoại. Nhà bà ngoại rất nhiều cây ăn quả. Nào là na, nào là bưởi, nào là cam, là vải thiều. Vườn cây của bà có một cây khế chua, một cây chay, cây sung gần cầu ao nữa.
Bên bờ ao có mấy khóm chanh, khóm ớt. Mỗi mùa hoa chanh nở, cứ ra đến gần bờ ao là một mùi hương tỏa ra thơm ngát, mấy con chuồn chuồn kim, chuồn chuồn ớt bay dập dờn chao lên, lượn xuống, rồi khẽ khàng đậu trên cành hoa, chúng như đang ngắm nhìn màu hoa trắng tinh khiết, chũng như cảm nhận được mùi hương thơm của hoa chanh.
Có những hôm mải chạy theo con chuồn chuồn ớt mà tôi bị trượt chân ngã xuống ao. Cũng may cho tôi khi đó bà tôi đang phơi rơm rạ gần đó nhìn thấy tôi đang chới với, bà đưa cái chạc gẩy rơm xuống bào tôi nắm vào bà kéo lên, thế là thoát chết trong gang tấc. Một kỉ niệm tôi cứ nhớ mãi.
Trong vườn cây của bà, mỗi loại cây đều có những kỉ niệm gắn bó với tuổi thơ tôi. Cây khế chua của bà hồi đó là nơi các chị con nhà bác tôi hay trèo lên hái quả, mỗi lần các chị đến chơi lại hái khế xuống chấm muối ớt ăn, cắn miếng khế chua chua mà tôi nhắm mắt nhăm mũi lại mà nhai mà nuốt, nhưng cái vị chua chua ấy làm mấy chị em thôi thèm, ăn thì không được nhiều, nhưng cứ nhìn thấy lại muốn vặt quả xuống để ăn. mấy chị hàng xóm sang nhà bà tôi chơi, một chị leo lên cây vặt quả, một chị ngửa nón ra hứng, chỉ một lúc là được lưng nón. Các chị nghĩ ra cái trò khế chua chấm mắm tôm, thế là hũ mắm tôm của bà được lấy ra để pha vơi ớt đỏ chấm khế chua.
Còn cây chay gần bờ ao cũng vậy, quả chay xanh thì chua, nhưng cái chua dìu dịu không gắt như khế. Quả chay chín màu vàng ở ngoài, bên trong màu đỏ, ăn rất ngọt, bà tôi hay hái quả chay đem kho cá, ăn món cá kho với quả chay rất hao cơm, ăn một bát lại muốn ăn hai, vị chua chua ngòn ngọt của chay, vị beo béo bùi bùi của hạt chay quện với mùi thơm ngầy ngậy của món cá kho làm nước miếng tối cứ tứa ra khi nồi cá kho được bưng lên mâm.
Cây sung cạnh bờ ao nhà bà không biết có tự bao giờ, khi tôi về quê thấy nó đã bị ngã gần sát mặt ao, bọn trẻ chúng tôi vẫn hay vặt quả sung cho vào miệng nhai rôm rốp, ăn sung có vị chan chát cũng hay, bây giờ ở hà Nội lá và quả sung cũng được đưa vào các bữa tiệc thịnh soạn đấy các bạn à.
Cây sung bị ngả xuống mặt ao như thế là nôi bọn trẻ chúng tôi hay trèo lên đó ngồi chơi thả hai chân khỏa nước rất thú vị. Có hôm mải chơi thế là lăn tòm xuống ao, ướt như chuột, cả lũ bị trận đòn sưng đít vì trò nghịch dại.
Mấy cây vải thiều khi mùa quả chín, bọn trẻ chúng tôi suốt ngày quanh quẩn dưới gốc cây để kều, chọc vải ăn, quả vải chín cùi dầy, ngọt lịm và rất ngon, chúng tôi ăn no đến mức không ăn được cơm. Bà ngoại bảo ăn nhiều nóng, nhưng bọn trẻ chúng tôi cứ ăn no nê thỏa thích, chả biết sợ nóng thế nào. Mấy hôm sau rôm nó mọc đỏ lưng cả mặt mũi, lúc đó mới thấy ngứa, gãi chảy cả máu ra, bà mới nói cho biết không nghe lời bà nên giờ ngứa cố mà chịu, cấm được kêu.
Khu vườn không chỉ làm cho cảnh quan nhà em thêm đẹp mà còn là nguồn cung cấp rau sạch và hoa quả tươi cho cả nhà. Bây giờ nhớ lại thấy kỉ niệm thời thơ ấu như đang còn hiển hiện ra trước mắt tôi. Nhanh thật, thế mà đã hơn bốn mươi lăm năm rồi.
Bài mẫu 2: Viết cảm nghĩ về khu vườn nhà em
Dàn ý
1. Mở bài: Dẫn dắt giới thiệu về khu vườn- Khu vườn nhà tôi
- Tôi sinh ra ở nông thôn nên vì thế mảnh vườn nhà đã trở thành một nơi quen thuộc.
- Và cũng ở nơi ấy, tâm hồn tôi trở nên sinh động bởi hương hoa và tiếng chim ca hát suốt ngày.
2. Thân bài:
Biểu cảm về cảnh quan khu vườn
- Ngay trước sân nhà tôi là một khoảng vườn khá rộng
- Khu vườn đã có từ lâu
Biểu cảm về các loại cây, hoa:
- Mảnh vườn chủ yếu trồng cây ăn quả ngon và quý như nhãn, vải thiều, bưởi,… do ông nội tôi lặn lội đem về từ những miền đất khác nhau
=> Cảm xúc của bản thân về những kỉ niệm cùng khu vườn:
- Những kỉ niệm cùng ông, bố chăm sóc khu vườn
- Tôi biết ơn mảnh vườn nhiều lắm bởi hình như chính những hôm như vậy, tôi thấy thật khoan khoái trong lòng.
- Mảnh vườn mang đến một ý nghĩa và dạy tôi nhiều chân lí mới
3. Kết bài: Nêu cảm nghĩ về khu vườn.
- Tôi yêu nó và vì thế tôi cũng khát khao làm được nhiều việc có ích cho đời, nhiều việc có ích với những ngày vất vả của nội và của bố mẹ tôi.
Bài viết
Tôi sinh ra ở nông thôn nên vì thế mảnh vườn nhà đã trở thành một nơi quen thuộc. Ở nơi ấy, tôi đã lớn lên bằng những trái ngọt đầu tiên. Và cũng ở nơi ấy, tâm hồn tôi trở nên sinh động bởi hương hoa và tiếng chim ca hát suốt ngày.
Ngay trước sân nhà tôi là một khoảng vườn khá rộng. Mảnh vườn được ngăn cách với sân bằng một bờ tường màu vôi trắng. Khu vườn đã có từ lâu, từ lúc tôi chưa kịp chào đời. Nó là một kỉ niệm của nội tôi khi ông còn sống. Vì thế mỗi lần đặt đôi bàn chân nhỏ xíu lên khu đất của mảnh vườn, lòng tôi bao giờ cũng dấy lên một nỗi niềm nhớ thương thành kính.
Mảnh vườn chủ yếu trồng cây ăn quả. Nhiều loại ngon và quý như nhãn, vải thiều, bưởi,… Những giống hoa quả ấy không phải tầm thường vì nó đã được ông nội tôi lặn lội đem về từ những miền đất khác nhau. Có loài, nội tôi phải trồng đi trồng lại đến mấy lần mới sống được. Bởi cây được đưa đến từ xa lại thêm lạ đất, lạ mùa nên khó sống. Tôi thêm yêu quý mảnh vườn cũng vì lẽ đó. Bởi mảnh vườn là mồ hôi công sức bao ngày hết lòng chăm bón của nội tôi. Có lần tôi hỏi: Sao nội lạị chọn trồng nhiều cây ăn quả. Nội tôi giảng giải: Cây cũng như người cháu ạ! Điều quý nhất là phải đơm hoa kết trái, vừa làm đẹp lại phải vừa mang lại lợi ích cho đời. Khi nào lớn, cháu sẽ hiểu hơn chân lí ấy. Quà thật lúc ấy tôi còn quá nhỏ để hiểu những lời dạy của nội tôi. Lúc ấy tôi chỉ mong mình lớn thật mau để lại được nghe và được hiểu những lời nội dạy. Vậy mà chỉ sau hai mùa trái ngọt đầu tiên, nội đã mãi mãi ra đi. Thế là những bài học kia, tôi mãi phải tự tìm chân lí cho những thắc mắc của mình.
Giờ đây mảnh vườn đã xum xuê và ngọt ngào hoa trái. Chẳng phải tìm kiếm đâu xa, chỉ cần nhìn vào một góc của mảnh vườn, tôi đã hiểu thấu lời nội năm xưa. Mỗi sáng khi ông mặt trời thức dậy, tôi lại thấy ông tưới tắm mảnh vườn. Tôi biết ơn mảnh vườn nhiều lắm bởi hình như chính những hôm như vậy, tôi thấy thật khoan khoái trong lòng. Được chăm bón cho cây, được thưởng thức những bông hoa nở sớm, lại được nghe tiếng những đàn chim rối rít bỡn đùa nhau. Ôi! Cái cảm giác ấy thật thú vị biết nhường nào. Hôm nào cũng vậy, tưới cây xong tôi mới vào ăn cơm rồi đi học. Tôi thấy thật vui và bố tôi cũng nói: Việc làm của con tuy nhỏ nhưng nếu con duy trì được, nó sẽ mang lại hữu ích lâu dài. Tôi mừng rỡ và phấn chấn bước vào một ngày học mới.
Cách đây vài năm, vào ngày giỗ ông tôi, bố tôi quyết định trồng thêm hai luống hoa nho nhỏ trong vườn. Chỉ mấy tháng sau, những bông hoa đua nhau nở.
Bao nhiêu năm ăn trái ngọt, giờ đây tôi lại càng vui vì ngày nào cũng được say ngắm và thưởng thức hoa thơm. Mảnh vườn thêm một lần nữa lại mang đến một ý nghĩa khác cho tôi và lại dạy tôi thêm một chân lí mới.
Tôi sống gắn bó với vườn nhà và không biết sẽ ra sao nếu phải rời xa mảnh vườn thân yêu ấy. Mảnh vườn cũng như nội hay như tất cả những người thân quý của tôi. Nó luôn cống hiến rất âm thầm và chung thủy. Tôi yêu nó và vì thế tôi cũng khát khao làm được nhiều việc có ích cho đời, nhiều việc có ích với những ngày vất vả của nội và của bố mẹ tôi.
Bài mẫu 3: Viết cảm nghĩ về khu vườn nhà em
Dàn ý
1. Mở bài: Dẫn dắt giới thiệu về khu vườn.
- Khu vườn- nơi có vô vàn những loài cây xanh tốt, những loài hoa rực rỡ đã trở thành một phần của tuổi thơ chúng ta.
- Tự bao giờ, khu vườn đã gắn bó với ta như một người bạn gần gũi, một chốn bình yên để ta tìm về.
2. Thân bài:
- Khu vườn nhà tôi tuy không rộng lắm, là một mảnh đất nhỏ được bao bọc ở hàng rào ở phía sau nhà.
- Mẹ tôi đã kì công chăm sóc, gieo trồng biết bao là loại cây, loại hoa khác nhau, vô cùng phong phú, đa dạng: mít, vải, nhãn, bưởi,...
- Ngay cạnh khu trồng những loài cây ăn quả là khu trồng rau: cải bắp, nào húng, nào tía tô, mùi và thì là...
- Nơi tôi thích nhất ở khu vườn có lẽ là khu trồng hoa: hoa hồng, hoa cúc, hoa loa kèn,...
- Sáng nào cũng vậy, tôi đều dậy thật sớm để có thể hít thở không khí trong lành từ khu vườn.
- Những kỉ niệm cùng mẹ chăm sóc khu vườn
- Làm vườn vì thế đã trở thành niềm vui của tôi mỗi ngày, tôi được hòa mình vào với thiên nhiên, chìm vào trong màu xanh của cây lá.
3. Kết bài: Nêu cảm nghĩ về khu vườn.
Tình yêu tôi dành cho khu vườn cũng chính là tình yêu đối với mẹ thiên nhiên xinh đẹp- người đã an ủi, vỗ về tâm hồn tôi trong suốt những năm tháng ấu thơ.
Bài viết
Khu vườn- nơi có vô vàn những loài cây xanh tốt, những loài hoa rực rỡ đã trở thành một phần của tuổi thơ chúng ta. Khu vườn ban tặng cho ta biết bao món quà thú vị và bất ngờ từ thiên nhiên. Tự bao giờ, khu vườn đã gắn bó với ta như một người bạn gần gũi, một chốn bình yên để ta tìm về.
Trong kí ức tuổi thơ, nếu như những đứa trẻ khác thích chơi đồ hàng, đánh đáo thì tôi thích nhất là được dành cả ngày ở ngoài vườn. Khu vườn nhà tôi tuy không rộng lắm nhưng cũng không kém phần xinh đẹp. Nó là một mảnh đất nhỏ được bao bọc ở hàng rào ở phía sau nhà. Nơi đây, mẹ tôi đã kì công chăm sóc, gieo trồng biết bao là loại cây, loại hoa khác nhau, vô cùng phong phú, đa dạng. Ở một góc của khu vườn là nơi trồng những loại cây ăn trái, cây nào cũng to lớn và xanh tốt. Cây mít cho quả xù xì nhưng múi thì ngọt lịm và tỏa hương thơm phức. Cây nhãn không chỉ cho bóng mát mà còn cho những chùm quả sai lúc lỉu. Quả nhãn bên ngoài có màu nâu, bên trong là lớp thịt màu trắng ngần, hương thơm dịu ngọt còn đọng lại nơi đầu lưỡi. Bên cạnh cây nhãn là cây bưởi với những chùm hoa trắng muốt, be bé xinh xinh tỏa hương thơm thoang thoảng nhưng làm mê đắm lòng người. Quả bưởi có vỏ màu vàng ươm, múi bưởi căng mọng, nhiều nước và mát lành. Cứ đến Trung thu là mẹ tôi dành riêng cho tôi một trái bưởi để đi phá cỗ cùng đám bạn. Những cây ổi thì thân thấp hơn. Mùa thu đến, hương ổi dịu dàng quyện lẫn vào trong gió. Quả ổi to bằng nắm tay, lúc lỉu ở trên cành. Tôi vô cùng thích thú mỗi khi được tự tay hái những trái ngọt trên cành. Ngay cạnh khu trồng những loài cây ăn quả là khu trồng rau. Luống rau muống được tưới nước thường xuyên nên xanh tươi mơn mởn. Những cây cải bắp quận tròn trông giống như chú lợn con đang say ngủ. Những quả bầu, quả bí thì vắt vẻo trên giàn. Ngoài ra, mẹ tôi còn trồng rất nhiều những loại rau thơm: nào húng, nào tía tô, mùi và thì là... Nơi tôi thích nhất ở khu vườn có lẽ là khu trồng hoa. Những bông hồng màu đỏ thắm thật xinh đẹp và kiều diễm. Những đóa cúc trắng tinh khôi thì lại dịu dàng và e ấp. Và bên cạnh là bông hoa loa kèn vươn cái cổ dài để đón lấy những tia nắng sớm mai. Ong bướm đến hút nhụy hoa làm rộn rã cả một góc vườn. Ngắm nhìn những đóa hoa xinh đẹp, trong tôi dâng lên một cảm xúc say mê đến lạ kì.
Sáng nào cũng vậy, tôi đều dậy thật sớm để có thể hít thở không khí trong lành từ khu vườn. Cây cối được tưới đẫm sương đêm còn đang mơ màng trong giấc ngủ. Khi những tia nắng đầu tiên bắt đầu ló rạng, cả khu vườn như bừng tỉnh, tràn đầy sức sống và bừng sáng lạ kì. Hương của cỏ cây làm cho tâm hồn tôi dịu lại, trở nên nên thư thái và bình yên. Trên các cành cây, những chú chim đã hót vang bài hát quen thuộc chào ngày mới. Chả mấy chốc, khu vườn đã thật tưng bừng và rộn rã. Chiều buông xuống, ánh tà dương lại nhuộm đỏ cả khu vườn. Mọi sự vật dần trở trên im ắng và chuẩn bị chìm vào trạng thái nghỉ ngơi. Hàng ngày, tôi và mẹ đều dành thời gian để chăm sóc cho khu vườn. Mẹ bón phân cho cây, làm cỏ dại. Tôi thì tưới nước cho những cây hoa và bắt sâu cho những luống rau. Làm vườn vì thế đã trở thành niềm vui của tôi mỗi ngày, tôi được hòa mình vào với thiên nhiên, chìm vào trong màu xanh của cây lá.
Khu vườn là một phần quan trọng trong cuộc sống của tôi, là những gì gần gũi và thân thương nhất. Tình yêu tôi dành cho khu vườn cũng chính là tình yêu đối với mẹ thiên nhiên xinh đẹp- người đã an ủi, vỗ về tâm hồn tôi trong suốt những năm tháng ấu thơ.
Bình luận