Tiết 6 - 7
I. Đọc thành tiếng
Bài thơ: Nhắm mắt lại
(SGK Tiếng Việt 4 Kết nối tri thức tập 1 trang 142)
Bài 1: Thế giới bao la được nhắc đến trong bài thơ là thế giới gì?
Trả lời
Thế giới tưởng tượng của các bạn nhỏ hồn nhiên, đáng yêu, một thế giới bao la và lung linh như một điều ước.
Bài 2: Các bé gái, bé trai và các con vật làm gì trong thế giới đó?
Trả lời
- Bé gái: Hóa công chúa kiêu sa.
- Bé trai: gọi nhau là hoàng tử.
- Thú dữ: ngủ khò
- Cá mập: đùa nhảy nhót
- Ốc sên: hót
- Lợn sề: bay
- dơi: tung tăng cả ngày
- cá: lên bờ đi bộ.
II. Đọc hiểu
Bài đọc: Hương vị đồng quê
(SGK Tiếng Việt 4 Kết nối tri thức tập 1 trang 143)
Bài 1: Chi tiết nào thể hiện Nam nhớ thành phố? Tìm câu trả lời đúng.
A. Ngồi nói chuyện với bạn trên mô đất giữa đồng quê ngập nắng.
B. Chia sẻ với bạn về những địa danh ở thành phố.
C. Kể với bạn về các hoạt động thường làm ở thành phố.
D. Rủ bạn thực hiện các hoạt động mà Nam thường làm ở thành phố.
Trả lời
C
Bài 2: Trong câu chuyện, Siêng được miêu tả như thế nào? Tìm câu trả lời đúng.
A. Hiền khô, hay nói lảng.
B. Cười tươi rói, hay chọc quê bạn.
C. Nhỏ xíu, hay mắc cỡ.
D. Nhỏ xíu, đen đúa, tóc cháy nắng.
Trả lời
D
Bài 3: Nam đã cùng Siêng làm những gì ở Thất Sơn? Tìm câu trả lời đúng.
A. Khám phá dám ruộng lấp xấp nước, tìm mối câu cá.
B. Dùng trứng kiến làm mồi câu cá, nướng cá.
C. Câu cá, làm cá, nướng cá, thưởng thức cá nướng.
D. Dùng trứng kiến làm mồi câu, câu cá, thưởng thức cá nướng.
Trả lời
D
Bài 4: Tìm những từ ngữ thể hiện cảm xúc của Nam khi được làm những điều thú vị đó.
Trả lời
sung sướng; thích thú
Bài 5: Viết 1 - 2 câu nêu nhận xét về Siêng qua những chi tiết dưới đây:
- Cười tươi rói khi nhìn Nam mải mê ăn món cá mình làm.
- Cười hiền khô, không có ý định chọc quê bạn khi bạn không biết về món cá nướng trui.
Trả lời
- Cười tươi rói khi nhìn Nam mải mê ăn món cá mình làm.
Siêng là người hòa đồng, tốt bụng và biết cách thấu hiểu người khác.
- Cười hiền khô, không có ý định chọc quê bạn khi bạn không biết về món cá nướng trui.
Siêng là một người vui vẻ và thân thiện. Siêng có sự tinh tế khiến cho bạn không bị chọc quê.
Bài 6: Viết 2 - 3 câu nêu cảm nghĩ của em về câu chuyện.
Trả lời
Câu chuyện rất thú vị, nó giúp em hòa mình vào không khí vùng thôn quê. Các chi tiết về cuộc sống nông thôn, đồng ruộng, câu cá và ẩm thực địa phương được miêu tả một cách chân thật và sống động. Điều này làm tôi cảm nhận được sự giản dị của cuộc sống trong làng quê.
Bài 7: Tìm các động từ trong câu: “Nam mải ăn, đến lúc nhìn lên thấy Siêng đang ngó nó, miệng Cười tươi rói.".
Trả lời
ăn; ngó; cười
Bài 8: Tìm từ có nghĩa trái ngược với từ nhỏ xíu, hiền khô đề thay cho mỗi ... trong câu đưới dây:
Nghe tiếng gầm ... từ xa, thỏ sợ hãi tưởng tượng ra chúa sơn lâm với thân hình ..., dũng mãnh sắp xuất hiện.
Trả lời
dữ tợn; to lớn.
Bài 9: Đặt 2 câu có chứa danh từ:
a. Chỉ con vật.
b. Chỉ thời gian.
Trả lời
a. Loài vật mà em yêu thích nhất là mèo.
Chú gà trống ưỡn ngực gáy một cách oai vệ.
b. Hôm nay là thứ hai.
Em có Tiết học Toán vào chiều nay.
Bài 10: Các dấu gạch ngang đứng ở đầu dòng trong bài đọc có tác dụng gì?
Trả lời
Đánh dấu lời nói trực tiếp của nhân vật.
Viết
Đề 1: Viết bài văn miêu tả con vật em từng nuôi hoặc từng thấy và có ấn tượng đặc biệt.
Trả lời
Em sinh ra và lớn lên ở thành phố. Vì xa xôi em chưa một lần về chơi quê nội. Hè lớp ba vừa rồi em theo bố về thăm nội, và đó là lần đầu tiên em nhìn thấy một con ngựa kéo xe.
Chiếc xe thổ mộ cũ kĩ càng làm nổi bật hình ảnh con ngựa xinh đẹp, dáng vẻ rất cường tráng. Con ngựa cao hơn một mét khoác một bộ lông màu nâu bóng mượt. Thân hình nó thon lằn chắc nịch. Bờm nó dài được chải thắng cắt tỉa cẩn thận. Đầu ngựa dài,hai lai to,dựng đứng. Hai lỗ mũi ươn ướt phập phồng. Ngực nó nở nang, bốn chân cao to mang móng sắt. Người ta xỏ dây thừng vào mũi ngựa để làm dây cương và choàng qua vai nó cái ách gỗ của cỗ xe thổ mộ. Đứng tại ngã ba đường, chủ xe và chú ngựa kiên nhẫn đón khách. Chú ngựa được cho ăn cỏ và uống nước pha với đường đen trong cái xô luôn luôn móc theo xe. Chú ngựa uống nước trong xô đuôi không ngừng ve vẩy hết sang phái lại sang trái. Chiếc xe chỉ có dăm chỗ ngồi. Khi bố con em ngồi vào chỗ, bác xe ngựa ra roi cho ngựa chạy. Chú ngựa chạy đều đều khá nhanh còn bác chủ xe khề khà nói chuyện. Chú ngựa gõ móng sắt lên mặt đường nghe lộp cộp, lộp cộp làm em nhớ tới bài hát bố dạy em hát khi em còn bé: "Ngựa phi, ngựa phi đường xa..."'
Nuôi ngựa rất có ích vì ở nông thôn ngựa là sức kéo thay cho xe vận tải nhẹ. Vùng núi cao, dốc núi gập ghềnh, ngựa cũng giúp con người đỡ nhọc nhằn chùn chân, mỏi gối. Cho nên dù thời hiện đại xe cộ máy móc không thiếu nhưng người dân nông thôn và miền núi vẫn thích nuôi ngựa.
Ngựa là con vật khỏe mạnh, có nghĩa và trung thành với chủ. Trong chiến tranh, ngựa giúp người chiến đấu chống quân thù. Trong thời hòa bình, ngựa giúp nhân dân ta sản xuất. Hình ảnh chú ngựa và xe thổ mộ thật thanh bình, nên thơ, chân chất, mộc mạc như hương đồng gió nội của quê mẹ ngọt ngào.
Đề 2: Viết đoạn văn tưởng tượng dựa vào một câu chuyện thú vị mà em đã đọc hoặc đã nghe.
Kết thúc câu truyện Cô bé bán diêm
Sau khi quẹt hết bao diêm, cô bé thẫn thờ ngước mắt nhìn lên bầu trời cao rộng kia. Đêm mùa đông giá lạnh quá! Dòng người vẫn tấp nập, vội vã rảo bước thật nhanh. Đột nhiên, có một người đàn bà dừng lại trước mặt cô. Người đàn bà ấy, gương mặt toát lên sự từng trải, ấm mắt hiền hòa, liền cất lên một giọng nói ấm áp:
- Cháu bé! Đêm Giáng sinh ai ai cũng vội vã trở về nhà, sao cháu lại ngồi ở nơi đây?
Sự xuất hiện của người phụ nữ như một ngọn lửa ấm áp xua đi cái lạnh buốt của đêm dông. Cô bé vội đáp:
- Nhung cháu không có nơi nào để trở về…
Đôi mắt trong trẻo ngấn lệ…
Người đàn bà cảm thấy như có một thứ gì đó bóp nghẹt trái tim mình. Bà như chợt hiểu ra chuyện gì đó. Bà vội nói:
- Hãy mau đi theo bà nào con!
Đôi tay của người phụ nữa vội cầm lấy bàn tay nhỏ xinh của cô bé bán diêm. Hai người vội rảo bước thật nhanh. Tuyết mỗi lúc một dày.
Cuối cùng, họ dừng chân tại một ngôi nhà. Người phụ nữa vội nói:
- Từ mai, đây sẽ là mái ấm gia đình mới của con. Ở nơi đây, con sẽ được sống với cha mẹ, mọi người sẽ yêu thương con, bao bọc con, che chở con.
Người phụ nữ dẫn cô bé vào nhà. Trong ngôi nhà nhỏ bé mà ấm áp tình yêu thương ấy, có cây thông của đêm Giáng sinh, có bàn ăn thịnh soạn với những món đồ mà cô hằng mơ ước, có những người thiện lương luôn sẵn sang mở rộng vòng tay chào đón cô, thương yêu cô.
Bình luận